Quán cà phê có sức chứa 150 khách được bài trí trang nhã ở sân vườn khu biệt thự xanh ngắt cỏ mềm, tím hoa violet và vi vu bởi vòm thông xanh biếc. Đặc biệt, thú vị nhất là khi ta có một người bạn đặc biệt cùng đến đây để ngồi nhâm nhi tách cà phê cùng thưởng thức hương vị đắng ngọt, ấm nồng của cà phê cao nguyên và ngắm hoa violet tím biếc trong một không gian ấm cúng, tao nhã và yên tĩnh.
Hoa violet ngày thứ tư là tên truyện ngắn của nhà văn Pháp André Mauroix nổi tiếng kể về chuyện tình lãng mạn của anh lính André và cô ca sĩ Jennie xinh đẹp, lừng danh một thời.
Cứ mỗi chiều thứ tư, chàng lính trẻ ôm một bó hoa violet với lòng náo nức, rạo rực đến Nhà hát Lớn Paris để chờ tặng cho được cô ca sĩ những đóa hoa tươi thắm. Nhưng, gần như không lúc nào chàng thực hiện được mong ước của mình, vì vây quanh nàng ca sĩ là những bá tước, vương tôn, công tử… Nàng ca sĩ lừng danh không hề để ý đến người lính trẻ đứng ở một góc của nhà hát đang nhìn mình say đắm. Chàng lính trẻ không nản lòng, cứ kiên nhẫn đến nhà hát vào mỗi chiều thứ tư với hy vọng tặng hoa violet tươi thắm cho người mình yêu.
Những nhớ thương và tình yêu nồng thắm được chàng lính trẻ viết thành nhật ký. Rồi, người lính trẻ ngã xuống. Khi hấp hối André dặn người đồng đội mang nhật ký đưa cho cha anh ở Pari và tìm cách trao tận tay Jennie.
Khi đọc nhật ký, Jennie đã bàng hoàng thốt lên: “ Không ngờ trong cuộc đời này lại có kẻ yêu mình tha thiết và chung thủy đến thế”. Rồi nàng tự dày vò và ân hận là nàng đã quá hờ hững và vô tình. Trong đôi mắt ngấn lệ, chưa bao giờ Jennie cảm thấy một nỗi cô đơn sâu thẳm tận đáy lòng.
Từ đó, cứ mỗi chiều thứ tư nàng ca sĩ lại đến thăm mộ anh lính trẻ và đặt lên đó một bó hoa violet. Mãi hơn 50 năm sau, ở nghĩa trang Montacnax (ngoại thành Pari) người ta vẫn thấy một bà lão tóc bạc phơ, mỗi một chiều thứ tư lại đến đặt lên ngôi mộ của André những cành hoa violet thắm tươi. Hoa violet đã là biểu hiện cho những gì thiêng liêng và đẹp đẽ nhất của tình yêu.
Để lại một bình luận